DIỄN ĐÀN A1 KIẾN THỤY [O71O]
Hãy đăng nhập để thực hiện đấy đủ quyền hạn mà bạn có trên diễn đàn.
Hãy viết tất cả những gì bạn quan tâm nhất.

Nếu bạn chưa có tài khoản, hãy đăng ký ngay, vô cùng dễ dàng và đơn giản. Thanks


Thay mặt LỚP 12A1 - THPT KIẾN THỤY (2007-2010)
BAN QUẢN TRỊ

*plz contact Y!M : i_am_khicon for more information

Xem tốt nhất trên Firefox và Chrome. Khuyến cáo không nên xem trên IE
DIỄN ĐÀN A1 KIẾN THỤY [O71O]
Hãy đăng nhập để thực hiện đấy đủ quyền hạn mà bạn có trên diễn đàn.
Hãy viết tất cả những gì bạn quan tâm nhất.

Nếu bạn chưa có tài khoản, hãy đăng ký ngay, vô cùng dễ dàng và đơn giản. Thanks


Thay mặt LỚP 12A1 - THPT KIẾN THỤY (2007-2010)
BAN QUẢN TRỊ

*plz contact Y!M : i_am_khicon for more information

Xem tốt nhất trên Firefox và Chrome. Khuyến cáo không nên xem trên IE



 
Trang Chính12A1 HomeGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpProfile of Admin

Share | 
 

 Hoa thiên đường :x

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Shane
Dân quân
Dân quân
Shane

Giới tính : Nữ Sinh năm con : Monkey
Tổng số bài gửi : 26
Tầm ảnh hưởng : 0
Sinh nhật bạn : 18/06/1992
Đến từ nhà tui

Hoa thiên đường :x Empty
Bài gửiTiêu đề: Hoa thiên đường :x   Hoa thiên đường :x EmptyThu Sep 02, 2010 7:54 pm



HOA THIÊN ĐƯỜNG

“Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài”
H.C

Đã đôi lần tôi suy nghĩ, tại sao Huy Cận lại có một tâm hồn lãng mạn như vậy chứ? Chẳng bù với một đứa con trai như tôi, không cảm xúc nào mông lung cho một cảnh vật tuyệt đẹp. Tôi cứ đi, đi mãi mà không bao giờ cho nó một câu nhận xét thành thật nào. Phải chăng tôi đang tự lừa dối chính mình? Vẫn muốn biết những gì đang xảy ra xung quanh nhưng thật tâm lại không quan tâm, chỉ vì không nhìn thấy cái ích lợi khi mình chú ý nhiều quá.
***
Không khí của những ngày cuối năm có đôi chút làm tôi cảm thấy tiếc. Tiếc rất nhiều thứ, nhưng tiếc hơn là mình đã không đạt được mục tiêu quan trọng đã đề ra từ trước khi năm mới sắp đến. Hôm nay, tôi đi học. Vẫn là một trong những chu kỳ khép kín của thằng con trai tuổi 17. Đôi lần muốn được khẳng định chính mình, muốn được tự do, tự tại nhưng rồi lại nhận ra điều đó khó quá.
Thằng bạn thân vẫn hãy còn trong tâm trạng mơ ngủ khi nhìn thấy tôi trên sân trường. Buổi sáng mùa đông lạnh giá thế này, đâu ai đành lòng vứt cái chăn bông ấm áp cùng con gấu bông dễ thương để thực hiện nghĩa vụ cao cả-đi học cơ chứ? Thật đúng là một sự lựa chọn hoàn hảo! Nhưng rồi, nó vẫn phải chấp nhận hi sinh chứ sao.
-Trời lạnh quá mày nhỉ?
Nó hỏi tôi, rồi ngáp dài.
-Đủ để làm người khác điên dại thôi mày ạh.
-Thế cái khăn quàng cổ nhỏ bạn tặng đâu rồi?
Thình lình, nó hỏi lại cái khăn tôi mới nhớ ra. Cũng chẳng biết là mình đã để ở cái xó nào nữa. Mà nhỏ bạn cũng lạ thật, đã biết tôi chịu lạnh tốt hơn là nóng mà sao vẫn tặng cái thứ đó nhỉ? Bằng chứng là đây nè, trời lạnh làm cho đứa nào đứa nấy trong lớp phải ba, bốn lớp áo. Ấy thế mà chỉ có tôi là chẳng có lớp nào ngoài cái áo đồng phục của trường. Cũng vì vậy mà đã rất nhiều lần bị cô giáo dạy đội tuyển la rầy, nhỏ bạn cũng phải chào thua. Thôi gác lại chuyện đó đi. Tôi đành nói cho qua:
-Ở nhà rồi!
Thằng bạn than vãn:
-Chắc khi trời có tuyết thì khổ chủ mới dùng đến nó chăng?
Tôi cười phì. Mùa đông năm nay về đúng là sớm thật, ấy vậy mà còn kéo dài nữa chứ. Tôi bước đến thư viện nhận thư cho lớp cùng với thằng bạn. Tháng nào cũng phải nhận trọng trách giao thư thật là phiền phức, nhưng đối với tôi lại là một niềm vui. Tôi cũng thấy vui thay khi mấy đứa trong lớp nhận được thư của người thân, của bạn bè hay thư từ “bạn ấy” của chúng. Hầu như trong lớp tôi, toàn là những đứa xa nhà không àh.
-Ta có thư mày nè :P.
Thằng bạn lên tiếng thông báo. Tôi cằn nhằn:
-Hôm nào mà mày không có thư cơ chứ? Con bạn đã du học của mày rảnh lắm mà!
-Ừh, nó chăm viết thư cho ta lắm. Mà ta lại chán viết lại mày ơi!
Hai đứa cùng đi cùng nói chuyện say sưa. Bỗng dưng, thằng bạn reo lên:
-Của… của .. mày nè, Khánh!
-Gì hả?
Tôi ngẩn người hỏi lại.
-Mày có thư.
Một chút bàng hoàng. Tôi làm gì có thư bao giờ. Nhà ở đây, sống ở đây, ai đời cùng một nhà mà đi gửi thư cho nhau bao giờHaha. Vả lại chẳng có đứa bạn nào xa xôi cả, đào đâu ra thư cơ chứ. Một chút ngạc nhiên, tôi hỏi nó tiếp:
-Của ai gửi vậy mày?
-Không biết, chẳng có địa chỉ người gửi! 
Tôi nhanh tay giật lấy lá thư kỳ lạ từ tay thằng bạn. Dặn dò nó trước khi bước vào lớp:
-Mày đừng bảo với đứa nào là ta có thư nhé!
Tôi muốn tự mình tìm hiểu gốc tích của bức thư lạ này. Một chút suy nghĩ mơ hồ thoáng qua rồi chợt đi mất. Tất cả mọi đứa trong lớp đều bình thường với công việc hằng ngày. Buổi học diễn ra trong im lặng, không đứa nào nói gì cả.
Giờ ra chơi, tôi lặng lẽ bỏ lớp xuống giàn hoa giấy phía sau trường, không quên mang theo bức thư. Càng ngạc nhiên hơn khi một bức thư mà chỉ có duy nhất một câu, nhưng không rõ ý nghĩa:
“Ngọn đồi chong chóng mọc toàn hoa thiên đường!”

Không biết do tôi dốt văn hay là do người gửi thư cao siêu nữa. Nhưng thật sự tôi không hiểu một cái gì trong câu nói đó cả. “Hoa thiên đường”, loài hoa mà lần đầu tiên tôi được nghe tên. Lý do nào mà người ta gửi thư cho tôi chứ? Không rõ nữa, nhưng tin chắc rằng mục đích là chắc chắn có. Tôi dừng ngay suy nghĩ của mình khi chuông reng báo hiệu giờ vào tiết. Cố gắng không bận tâm đến bức thư, đến dòng chữ đó và đến con người đặc biệt ấy. Tôi tiếp tục giờ học.
Tan học…ngồi thờ người:
-Không định về hả mày?
Thằng bạn đến bên tôi hỏi. Nhìn gương mặt bất thần, nó tiếp:
-Mày sao vậy?
-Ta hỏi nhé, mày có từng nghe đến “hoa thiên đường” chưa?
Nó nhìn tôi không hiểu nhưng vẫn cố gắng suy nghĩ câu hỏi ấy:
-Đã từng nghe nhỏ bạn nhắc đến, nhưng sao?
-Ở đâu có hả?
-Không biết, trong truyện cổ tích áh.
Tưởng nó đùa mình, tôi tỏ ra khó chịu:
-Ta hỏi thật đó.
-Ta cũng thật mà hic.
Có phải chăng đây là một trò đùa của lũ nhóc nào đó. Ngọn đồi ư? Bên cạnh trường cũng có một ngọn đồi, nhưng thấy cái gì mọc đâu cơ chứ. Tôi cố tìm câu trả lời cho mình nhưng lại không có một chi tiết nào thỏa đáng cả. Buổi chiều là giờ học Thể dục. Tôi được miễn học vì ở trong đội tuyển của trường. Một mình tôi bước lên trên ngọn đồi ấy. Có vẻ là chưa bao giờ tôi đưa bản thân mình đến một nơi cũng kỳ lạ nốt như ở đây. Một không gian yên tĩnh làm tôi thấy lòng mình bối rối. Lắng nghe tiếng gió thổi vi vu giữa một mùa đông giá lạnh. Phải chăng đây là bài tình ca của gió mà con bạn hay nhắc đến? Một mình lặng im trong khi thời gian cứ trôi qua nhanh nhất. Tình cờ đưa mắt sang bên kia bãi đồi, tôi chú ý đến một con người cũng như tôi: âm thầm, lặng lẽ. Cô bạn hướng dòng suy nghĩ chỉ về một hướng thôi. Tôi quan sát cô một thời gian, nhưng cô chẳng quay đi đâu cả.
Bước đến bên cạnh cô, tôi hỏi:
-Bạn tìm gì àh?
-Không.
Cô trả lời câu hỏi nhưng vẫn không có một chút chú ý nào đến tôi cả. Gió thổi từ dưới chân đồi lên, mang theo vô số hoa bồ công anh bay lên. Một cảnh tượng thật đẹp, lần đầu tiên tôi cảm nhận như vậy. Tôi lên tiếng hỏi tiếp, trong lòng một chút nôn nóng:
-Đó là “hoa thiên đường” phải không?
-Không.
Câu trả lời của cô lúc nào cũng là không cả. Khó hiểu thật. Tôi im lặng một hồi lâu đợi chờ ở cô một câu nói nữa. Cả hai không ai nhìn nhau dù có bất cứ chuyện gì xảy ra. Chiều dần buông xuống để nhường chỗ cho bóng tối. Tôi đứng lên, nhìn nơi mình đã ngự trị cả buổi chiều một lần nữa để chuẩn bị ra về. Cô bạn ấy vẫn hãy còn ngồi đấy, không lên tiếng. Cuối cùng, tôi đành phải trở về một mình, để cô bạn một khoảng không gian rộng rãi.
Chiều tàn… hết một ngày dài, một ngày đặc biệt.
***
Hôm nay vẫn là một ngày mới. Hy vọng là không phải chuyện gì mới đến nữa làm mình mất ngủ cả một đêm. Tôi bước đến trường khi trời chiếu xuống những tia nắng đầu tiên. Hôm qua tôi đã không ngủ chỉ vì bức thư lạ lùng ấy, dù cố gắng suy nghĩ đến đâu cũng vẫn cho kết quả là KHÔNG.
Một tuần không đến lại ngọn đồi kể từ lần đầu tiên lên đó. Một con người đặc biệt nữa lại xuất hiện. Vẫn là cô bạn ấy, vẫn cái vẻ bình thản và lặng im ấy, vẫn là chỗ ngồi ấy. Tôi lựa chọn cho mình một nơi mà có thể quan sát được những cử chỉ, hành động của cô. Nhìn cô một hồi lâu, tôi không lên tiếng. Dường như nhận ra sự xuất hiện của tôi, cô khẽ nhìn tôi một giây lát rồi sau đó lại về lại tư thế ban đầu. Cô nói:
-Bạn có mục đích khi đến đây chứ?
-Mục đích?
Tôi hỏi lại cô bằng một giọng khó hiểu. Cô nói tiếp:
-Bạn biết “hoa thiên đường”, thì bạn cũng biết mình đến đây để làm gì.
Tôi vẫn chưa hiểu lắm, nhưng lại chờ một câu giải thích nữa. Cô bạn vẫn chăm chú theo dõi một cái gì đó, có lẽ vậy:
-Cũng giống như không biết mình cần gì thì bạn chỉ nhìn thấy những bông hoa bồ công anh ấy đẹp một cách tầm thường thôi.
-Đó là “hoa thiên đường” àh?
Tôi lặp lại câu hỏi lần trước.
-Không, không phải.
-Thế bạn tìm ra loài hoa đó chưa?
-Đã tìm và thấy rồi nhưng…
Cô bạn bỏ dỡ câu nói, có lẽ không muốn nói tiếp nữa. Tôi cũng không muốn hỏi nhiều về vấn đề của cô. Tôi dừng lại tại đó.
Một ngày nữa khiến tôi suy tư, mà người làm tôi khó hiểu lại là cô ấy.
***
Những ngày sau, tôi lại đến bên ngọn đồi chong chóng. Tôi mong muốn tìm được loài “hoa thiên đường” ấy, nhưng tôi lại không nghĩ ra cái mục đích nào để cho mình tìm được nó. Chưa lần nào tôi có mục đích định trước để mà tìm kiếm một thứ gì. Như lúc này vậy, tìm một lý do sao mà khó quá! Ngày cuối cùng của năm, tôi lại đến với hi vọng là sẽ chấm dứt cái chuyện lạ thường ấy để bước sang năm mới tốt đẹp hơn và không vướng bận gì nữa. Bất thường thay khi tôi không thấy cô bạn ấy ở đó. Có lẽ cô đã tìm thấy loài hoa ấy và không muốn chờ đợi nữa chăng? Tôi bước đến chỗ cô vẫn thường ngồi, dừng chân tại đó một lúc lâu. Từ nơi đây, tôi mới phát hiện ra rằng mình có thể nhìn sang phía bên kia, sau rừng cây ấy một khoảng không gian khác xa với bên này. Đặc biệt hơn nữa, tôi lại thấy một cậu bé cũng trạc tuổi mình. Cậu đặc biệt vì cậu không thể nào đứng dậy đi được, cậu phải ngồi xe lăn. Cậu cũng đặc biệt vì cậu chỉ có mỗi một việc là vẽ tranh. Có lẽ chiều nào cậu cũng làm việc ấy. Và cũng có thể là chiều nào cô bạn ấy cũng chỉ nhìn cậu qua một khu rừng. Tôi nghĩ vậy. Bây giờ tôi cũng đã hiểu vì sao cô bạn lại nói với tôi những lời ấy. Mục đích mà cô bạn đến đây cũng chỉ nhỏ nhoi đến như vậy thôi-dõi theo một con người. “Hoa thiên đường” trong trái tim cô chính là cậu bạn ấy. Cô bạn đã tìm được loài hoa ấy sau bao lâu nhỉ? Chẳng xác định được, có thể là một cách tình cờ như tôi thôi. Nhận được một bức thư và biết sự tồn tại của loại hoa mang cái tên đẹp đẽ ấy. Sẽ có lúc tôi tìm ra loài hoa ấy và sẽ quý trọng nó như cô đã từng.
Một bức thư lạ, lại không có tên người gửi và chỉ có tên người nhận. Bức thư không có tem nhưng không có đóng dấu, chứng tỏ rằng người gửi thư đang ở rất gần với tôi. Không cần biết ai đã làm vậy, nhưng tôi cảm ơn người ta vì đã mang lại cho tôi một khoảng khắc đáng để nhớ ấy. Bức thư vẫn lạ như thường:
“Hoa thiên đường không bao giờ có chủ, đừng cố níu giữ nó!”
Đúng vậy, người đó nói đúng. Chẳng ai có thể lấy cho riêng mình một nhánh hay chỉ một cánh hoa đó cả. Hoa thiên đường là của tất cả, ai cũng có thể nhìn thấy nhưng không ai có quyền được sở hữu nó cả. Tôi sẽ không làm vậy khi mà mình biết chắc mình không thể. Bạn cũng sẽ thấy và biết được loài hoa ấy đẹp như thế nào nếu xác định đúng mục đích.:P
Written by Thanh Dung.

P/S: Đã bao lần tôi cố tìm loài hoa ấy và tôi cũng đã tìm thấy. Nhưng loài hoa này không thuộc về bản thân tôi. Tôi đã cho nó bay đi cùng với khúc hát tình ca của gió. Bạn và tôi cũng vậy đấy! Một định lý chấp nhận không chứng minh “Hai đường thẳng song song cắt nhau ở vô cực”.
Tặng bạn câu chuyện này để bạn hiểu bạn là hoa thiên đường trong tôi, người bạn đặc biệt ạh!:)
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/egshane
Shane
Dân quân
Dân quân
Shane

Giới tính : Nữ Sinh năm con : Monkey
Tổng số bài gửi : 26
Tầm ảnh hưởng : 0
Sinh nhật bạn : 18/06/1992
Đến từ nhà tui

Hoa thiên đường :x Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hoa thiên đường :x   Hoa thiên đường :x EmptyThu Sep 02, 2010 7:55 pm

truyện này dành ít thời gian nhất, hình như chỉ có 2 h hay hơn 2h gì đó; nhưng lại là một trong những truyện mà mình thích nhất yêu thế
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/egshane
Đoàn Trọng Đức
Chủ tịch huyện
Chủ tịch huyện
Đoàn Trọng Đức

Giới tính : Nam Sinh năm con : Monkey
Tổng số bài gửi : 611
Tầm ảnh hưởng : 26
Sinh nhật bạn : 25/07/1992
Đến từ MMO Company

Hoa thiên đường :x Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hoa thiên đường :x   Hoa thiên đường :x EmptyThu Dec 16, 2010 9:50 pm

truyện bạn viết đc đó...
Về Đầu Trang Go down
http://www.MMOcompany.com
Sponsored content




Hoa thiên đường :x Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hoa thiên đường :x   Hoa thiên đường :x Empty

Về Đầu Trang Go down
 

Hoa thiên đường :x

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

 Similar topics

-
» ÔI...THIÊN THẦN HAY THIÊN THỂ KÌ LẠ (kaka)
» Silent Hill: Đường về
» Star wars fOrce Unleashed : Kỉ NgUyên mỚi cỦa thiên hà
» 26 điều nên nói để thay đổi không khí yêu đương
» Những phi vỤ lỪa đảO cỦa NgưỜi đưƠng thỜi !!!
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
DIỄN ĐÀN A1 KIẾN THỤY [O71O] :: Giải trí :: Kho truyện :: Tự sáng tác-
Copyright ©
4RUM12A1.FRIENDHOOD.NET
[2009 - 2011]
Xem tốt nhất ở trình duyệt Firefox và ở độ phân giải là 1024 x 768.
Fixed By Khỉ con
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất